Tuổi thơ dữ dội – Phùng Quán

Tôi vẫn nghĩ nếu là người Việt Nam thì chắc chắn phải đọc cuốn này. Nó là cuốn sách dạy tôi biết thế nào là tình yêu thực sự, là tình yêu gia đình khi những người thân phải chịu áp bức rồi từ đó lớn lên thành tình yêu quê hương, đất nước.

Mình chắc rằng cuốn sách sẽ lấy đi những giọt nước mắt của bạn và đưa bạn trải qua nhiều cung bậc cảm xúc.

Tuổi Thơ Dữ Dội kể lại câu chuyện của Đội Thiếu niên Trinh sát trung đoàn Trần Cao Vân. Sách không tập trung miêu tả những anh lính cụ Hồ oai phong lẫm liệt, những mối tình chiến sĩ đi cùng năm tháng, mà nhân vật chính của Tuổi Thơ Dữ Dội là những chú bé tham gia Vệ Quốc Đoàn từ năm 12, 13 tuổi. Có 02 nhân vật mà mình ấn tượng nhất đó là Trần Lượm và Quỳnh.

Nhân vật Trần Lượm

Lượm là con nhà truyền thống với 3 đời làm cách mạng, tinh thần cách mạng có lẽ đã chảy trong máu của cậu bé. Mình vẫn ví von hình ảnh Lượm mưu trí và vượt nguc không kém gì nhân vật Michael Scofield trong bộ phim Prison Break (Vượt ngục).

Ngay từ những ngày đầu tham gia Vệ Quốc Đoàn, em đã tỏ rõ mình là một chiến sĩ cừ khôi với bản lĩnh không thua gì một người lính trưởng thành thực thụ.

Ngoài việc tự mài dũa bản thân khi đi theo cách mạng, con người Lượm còn truyền được cái lòng yêu nước, yêu cách mạng sống có lý tưởng cho những người khác. Cùng hướng họ đến con đường lương thiện, con đường đúng đắn, đi theo lý tưởng để sống một cuộc đời có ý nghĩa, không vô dụng, không bị khinh miệt, không làm chuyện xấu xa. Đối với cậu bé ở lứa tuổi thiếu niên nhưng sức ảnh hưởng của cậu không hề kém gì một chiến sĩ cộng sản trưởng thành.

Nhân vật Quỳnh

Quỳnh là nhân vật được sinh ra trong cuộc sống vô cùng ấm no và đầy đủ. Em được học hành và có niềm đam mê với âm nhạc. Quỳnh bắt đầu quan tâm tới Cách mạng qua những bài hát, cũng từ đó mà lòng yêu nước thấm vào tâm hồn em và dẫn lối em theo con đường cách mạng.

Mình có đọc một số bài viết nói rằng Quỳnh quá yếu đuối, nhưng cậu bé đó đã mang lại sức mạnh tinh thần to lớn cho toàn bộ các anh chị ở Chiến khu. Khi đoàn quân chiến đấu đã mỏi mệt, âm nhạc như những giọt nước tưới vào những tâm hồn đã rệu rã. Bài hát “Sông Ô Lâu đôi bờ tóc trắng lai, hát lời thề kháng chiến đến bạc đầu” mà Quỳnh sáng tác đã làm những bệnh tật, đói khát ở chiến khu như vơi nhẹ đi. Hình ảnh một chú bé vàng võ với hai cánh tay trần mảnh như que diêm, bắt nhịp cho cả bệnh viện tại chiến khu cùng hát và ca khúc không quân Việt Nam cánh bay rợp trời.

Tuổi thơ dữ dội mang lại cảm xúc nghẹn ứ cuống họng vì xúc động, kèm theo sự căm phẫn tột cùng với ác với sự phản bội, sự ghê tởm của quân xâm lược. Nhưng trên tất thảy cảm xúc cuối cùng sâu sắc nhất của cuốn truyện này đó là bạn sẽ cảm thấy tự hào hơn, yêu hơn, trân trọng hơn cái cuộc sống mà chúng ta đang sống.

Mười bốn tuổi với một đứa bé thời nay còn đang tuổi ăn tuổi học, tuổi chơi, ấy vậy mà mười bốn tuổi, tuổi thơ của đứa trẻ ấy là cầm súng, là sự vui sướng khi được đi đánh trận, được xung phong ra chiến trường làm những nhiệm vụ mà người lớn còn phải cố gắng khó khăn để hoàn thành.

Lời kết

Là người Việt Nam, nhất định đừng bỏ qua cuốn tiểu thuyết xuất sắc bậc nhất Tuổi Thơ Dữ Dội. Đọc sách để cùng khóc, cùng cười, cùng nếm trải những đắng cay và vinh quang của cuộc chiến bảo vệ dân tộc, để biết rằng cuộc đời hôm nay của chúng ta đã được đánh đổi bằng nước mắt và máu của biết bao người.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *